the notorious
snacky

<- Quay về trang chủ

Tản mạn về nghề đi code thuê

Cũng lâu rồi mình chưa viết bài mới, dạo này toàn draft mấy bài kĩ thuật dài dòng lê thê thành ra viết nửa chừng toàn tụt hết cảm xúc, thôi thì hôm nay tranh thủ ngồi viết tí random vậy.


Bài này nói về những chuyện thường gặp khi làm nghề gõ code thuê. Trong đây có một vài từ ngữ không hợp với thuần phong mỹ tục, cân nhắc kĩ trước khi đọc.

Gõ code thuê tức là code bạn viết ra không thuộc về bạn, mà thuộc về công ty, khách hàng, chủ dự án, người trả tiền cho bạn để bạn code.

Gõ code thuê xuất hiện ở mọi nơi, mọi lúc và đối với mọi người. Nói như vậy để các bạn không có cãi, vì dù bạn là nhân viên của một công ty outsourcing, offshore hay công ty làm product, thì chừng nào người ta vẫn trả tiền cho bạn để bạn code, thì đó là bạn đi code thuê.

Và đây là khúc mà vấn đề xuất hiện. Suy nghĩ của số đông những người đi code thuê là: Vì đi code thuê, nên không việc gì chúng ta phải dồn hết tâm huyết, trách nhiệm vào cho nó hết.

Nó xuất hiện dưới 1001 hình dạng khác nhau:

Và khi tất cả những việc trên xảy ra, thì khách hàng sẽ phàn nàn, thậm chí là mắng chửi, rồi sẽ bắt bạn và cả team đi làm OT vào cuối tuần, rồi các bạn sẽ vừa làm vừa chửi: "Đ!& #^ bọn tây, bóc lột vcl", hoặc chửi bạn PM không biết cách quản lý dự án để cả team phải đi nhận tiền OT như thế này =)))

OK, giờ nhìn lại vấn đề theo một hướng khác:

Tèo là nhân viên của một tiệm bán bánh mì nổi tiếng trong thành phố, vì vậy Tèo cũng là thằng làm bánh thuê, vì đi làm thuê nên Tèo không việc gì phải dồn hết tâm huyết vào mỗi ổ bánh mì mà mình làm ra, Tèo có thể cầm điện thoại vào nhà vệ sinh để ngồi làm chuyện đại sự trong 30 phút sau đó không cần rửa tay và đi ra quầy bánh bốc từng mảng patê trét vào ổ bánh mì thịt chả mà bạn đang chờ mua trên đường đi làm mỗi sáng. Bạn nhận lấy ổ bánh mì được gói trong tờ giấy báo Tèo mua lại từ mấy bà bán ve chai, và nhai ngấu nghiến một cách đầy biết ơn, mì hơi dở, nhưng được cái nó rẻ, kệ. Đến trưa thì bạn bị đau bụng (hiển nhiên rồi =))) bạn bực mình chạy tới tiệm và chửi, đơn giản vì bạn bỏ tiền ra mua bánh mì. Tèo bị chửi thì bực tức suốt từ trưa đến tối. Sau vài tháng thì tiệm bánh mì phải đóng cửa vì quá dở và không đảm bảo vệ sinh, Tèo cũng vì thế mà thất nghiệp vì dính phốt "đi ra" từ cái tiệm mất vệ sinh nhất thành phố, không ai dám nhận Tèo vào làm nữa. ¯\_(ツ)_/¯

Trích một đoạn trong cuốn The Pragmatic Programmer:

When you do accept the responsibility for an outcome, you should expect to be held accountable for it. When you make a mistake (as we all do) or an error in judgment, admit it honestly and try to offer options.

Don't blame someone or something else, or make up an execuse. Don't blame all the problems on a vendor, a programming language, management, or your coworkers. Any and all of these may play a role, but it is up to you to provide solutions, not execuses.

Kêt bài: vì là random nên chả có kết bài gì đâu :)) các bạn đọc cho vui thôi nha.